Sự phát triển chiến lược ở Procter
& Gamble
Thành lập vào năm
1837 ở Cincinnati, Procter & Gamble là một trong những công ty có mức độ
quốc tế hoá mạnh nhất trên thế giới. Ngày
nay P&G là một công ty toàn cầu khổng lồ trong lĩnh vực kinh doanh hàng
tiêu dùng với doanh thu hàng năm vượt trên 50 tỷ USD, trong đó có khoảng 54%
doanh thu được tạo ra từ nước ngoài. P&G có hơn 300 nhãn hiệu hàng hoá, bao
gồm xà bông tắm Ivory, xà bông giặt Tide, tã giấy Pampers, thức ăn cho vật nuôi
kiểng IAM, Crisco, Folgers được bán ở 160 nước trên thế giới. Nó có hoạt động
sản xuất ở 80 nước trên thế giới, thuê mướn khoảng 100.000 nhân công toàn cầu.
P&G xây dựng xưởng sản xuất ở nước ngoài đầu tiên vào năm 1915 ở Canada
để sản xuất xà bông tắm Ivory và Crisco. Sau đó vào năm 1930, P&G thiết lập
chi nhánh nước ngoài đầu tiên ở Anh. Tốc độ mở rộng hoạt động ra toàn cầu diễn
ra nhanh chóng ở Tây Âu vào những thập niên 1950 và 1960, và ở Nhật Bản và các
nước châu Á vào những thập niên 1970. Thỉnh thoảng P&G thâm nhập vào một
quốc gia bằng cách mua lại cơ sở sản xuất kinh doanh đã có sẵn của một đối thủ
cạnh tranh với các nhãn hiệu của nó (như ở Anh và Nhật Bản), tuy nhiên thông
thường hơn vẫn là P&G xây dựng những cơ sở sản xuất ở nước ngoài từ những
viên gạch đầu tiên.
Vào cuối thập niên 1970, các chiến lược của P&G được
thực hiên khá tốt. Công ty phát triển các sản phẩm mới ở Cincinnati và giao cho các chi nhánh bán tự
trị ở nước ngoài thực hiện việc sản xuất, tiếp thị và phân phối các sản phẩm
này qua các quốc gia khác nhau. Trong nhiều trường hợp, các chi nhánh nước
ngoài sở hữu riêng các phương tiện sản xuất, đóng gói, nhãn hiệu và thông điệp
tiếp thị đáp ứng nhu cầu và sở thích của người tiêu dùng địa phương. Trong
nhiều năm chiến lược này đã tạo ra đều đặn những sản phẩm mới và sự tăng trưởng
doanh thu và lợi nhuận rất ổn định. Tuy nhiên, vào thập niên 1990 tăng trưởng
lợi nhuận của công ty có phần chậm lại.
Bản chất của vấn đề đơn giản là do chi phí của P&G
quá cao bởi vì sự nhân rộng một cách trùng lắp các phương tiện sản xuất, tiếp
thị và quản lý ở các chi nhánh khác nhau trên thế giới. Sự bố trí trùng lắp các
tài sản ở những thị trường khác nhau là đúng đắn trong thập niên 1960 khi thị
trường của các quốc gia bị tách biệt bởi các rào cản thương mại giữa biên giới
các quốc gia. Chẳng hạn những sản phẩm sản xuất ở Anh thì không được tiêu thụ
nhiều ở Đức vì thuế nhập khẩu của Đức quá cao. Tuy nhiên, vào khoảng thập niên
1980 các rào cản thương mại đã bị tháo dỡ đáng kể và các thị trường bị tách
biệt giờ đây đã được hợp nhất thành những thị trường khu vực hay toàn cầu rộng
lớn. Các nhà bán lẻ các sản phẩm của P&G cũng dần dần phát triển lớn mạnh
hơn, toàn cầu hơn, ví dụ như Wal-mart ở Mỹ, Tesco ở Anh và Carrefour ở Pháp.
Những nhà bán lẻ này với khả năng thương lượng ngày càng cao đã yêu cầu chiết
khấu giá từ P&G.
Trong năm 1993, P&G bắt tay vào việc tái cấu trúc
công ty một cách toàn diện nhằm kiểm soát cơ cấu chi phí và nhận thức sự biến
động của các thị trường toàn cầu mới nổi lên. Công ty đã đóng cửa 30 nhà máy
trên toàn thế giới, sa thải 13.000 nhân công để tập trung sản xuất ở một vài
nơi nhằm mục đích tận dụng hiệu quả kinh tế theo quy mô và phục vụ tốt hơn thị
trường khu vực. Những hành động này đã cắt giảm được chi phí hàng năm là 600
triệu USD. Tuy nhiên, điều đó chưa đủ, tăng trưởng lợi nhuận vẫn rất chậm chạp.
Vào 1998, P&G đã thực hiện việc tái cấu trúc công ty
lần thứ hai với tên gọi là “Tổ chức 2005”. Mục tiêu của chương trình là chuyển
P&G thành một công ty toàn cầu thực thụ. Công ty đã từ bỏ cách tổ chức cũ
chủ yếu dựa trên thị trường của các quốc gia và khu vực và thay thế nó bằng 7
đơn vị kinh doanh toàn cầu độc lập (có đầy đủ các bộ phận), chịu trách nhiệm
kinh doanh từ các sản phẩm chăm sóc trẻ em cho đến thực phẩm. Mỗi đơn vị kinh
doanh phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về lợi nhuận của những sản phẩm mà nó
kinh doanh, về việc sản xuất, tiếp thị và phát triển sản phẩm ở đơn vị. Mỗi đơn
vị kinh doanh phải tự hợp lý hoá việc sản xuất, tập trung việc sản xuất vào một
vào cơ sở sản xuất lớn, và cố gắng xây dựng những thương hiệu toàn cầu ở bất cứ
nơi nào có thể, để có thể xoá bỏ sự khác biệt về tiếp thị giữa các quốc gia; và
cuối cùng là thúc đẩy việc phát triển và đưa ra thị trường những sản phẩm mới.
Năm 1999, P&G thông báo rằng kết quả đầu tiên của quá trình này là công ty
đã phải đóng cửa thêm 10 nhà máy và sa thải thêm 15.000 nhân công ở châu Âu nơi
mà vẫn có quá nhiều những cơ sở sản xuất giống nhau ở các quốc gia. Với chương
trình này, công ty đã tiết giảm thêm hàng năm là 800 triệu USD. P&G đã dự
định dùng số tiền này để cắt giảm thêm giá bán và tăng thêm chi phí tiếp thị
trong một nỗ lực giành lại thị phần, và thông qua đó tiếp tục tiết giảm thêm
chi phí do tận dụng được hiệu quả kinh tế theo quy mô ở những thị trường rộng
lớn hơn.
Lần này dường như chiến lược đã đem lại hiệu quả thiết
thực. Trong năm 2003 và 2004, P&G đã thông báo sự tăng trưởng mạnh mẽ của
doanh thu và lợi nhuận. Giữa năm 2002 và 2004 doanh thu tăng 28%, từ 40,2 tỷ
USD lên 51,4 tỷ USD, trong khi lợi nhuận tăng lên 46%, từ 4,35 tỷ USD lên 6,34
tỷ USD. Đây là một thành công rất có ý nghĩa bởi vì các đối thủ cạnh tranh của
P&G như Unilever, Kimberly-Clark, và Colgate-Palmolive đã gặp rất nhiều khó
khăn trong những năm 2003 và 2004.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét